[VKOOK Fanfic] Kim Tổng, Vợ Ngài Muốn Ly Hôn / Chương 17: Nhìn thấu tâm tư
[VKOOK Fanfic] Kim Tổng, Vợ Ngài Muốn Ly Hôn
  • Jeon Jungkook lúng túng cứ đứng mãi ở chỗ cửa ra vào, ngoan cố nhìn Taehyung đang ngồi uống rượu bên kia. Những người khác đương nhiên phát hiện mối quan hệ giữa hai người có điều gì đó không ổn, bọn họ ồn ào hỏi Taehyung có phải gã đã trêu đùa tình cảm của Jungkook không, để cậu ngoan cố theo đuổi đến tận đây?
  • Kim Taehyung không quan tâm đến những lời cợt nhả của những người xung quanh, cũng không thèm liếc nhìn cậu, chỉ lẳng lặng dựa lưng vào rồi ghế nhắm mắt. Bọn họ không nhìn thấy được phản ứng thú vị nào trên người gã liền than thở chán chết đi được.
  • Sau đó, họ nhanh chóng chọn con mồi khác, quay sang nhìn Jungkook dụ dỗ.
  • Jung Hoseok
    Jung Hoseok
    Kim thiếu gia hiện tại vì thất tình mà đau khổ muốn chết, hiện giờ tính tình cậu ta rất xấu, hễ đụng vào liền xù lông như mèo già
  • Jung Hoseok
    Jung Hoseok
    Cậu ta không quan tâm đến cậu đâu, mau lại đây, cùng chơi với tụi tôi!
  • Jeon Jungkook không cách nào giằng ra khỏi cái kéo tay nhiệt tình của bọn họ, cậu bất đắc dĩ được xếp chỗ ngồi đối diện Taehyung. Cậu trai ra vẻ lớn tuổi ban nãy lấn tới sờ mó lưng cậu, còn dụ dỗ cậu uống cạn ly rượu trước mặt.
  • Jeon Jungkook co quắp nhích ra xa, cậu biết lần này không cách nào trốn thoát được, đành miễn cưỡng cầm ly rượu lên. Cậu lưỡng lự muốn từ chối một lần nữa nhưng chẳng thể thốt lên lời, ánh mắt giương lên theo thói quen tìm sự trợ giúp từ người trước mặt.
  • Nhưng Kim Taehyung nào có quan tâm đến Jungkook, tâm trí gã bây giờ như đang ở trên mây. Ngay cả khi cô nàng trẻ trung xinh đẹp ngồi bên cạnh ngày càng mạnh bạo lấn tới sáp lại gần gã, gã cũng chẳng thèm để ý một phát đẩy cô ta ra xa. Nhưng cô ta giống như một con đỉa dính mãi không buông, một lần nữa áp sát lên người gã, cố tình tiến lại gần thỏ thẻ cái gì đó bên tai gã.
  • Kim Taehyung chẳng những không giận, còn ngả ngớn hùa theo cười cợt. Jungkook cảm thấy vô cùng tức giận, không màng đến việc đây là lần đầu tiên cậu bị người khác ép rượu, cũng là lần đầu tiên cậu ghen tuông đến mất lý trí không có chỗ xả, một hơi cầm ly rượu trong tay uống cạn.
  • Bởi vì uống quá nhanh, thế nên không ngạc nhiên mấy khi Jungkook bị sặc rượu. Cậu ho đến kinh thiên động địa, cả gương mặt không biết vì sặc hay vì say mà đỏ như gấc chín.
  • Jeon Jungkook ho đến mở mắt không nổi, đầu óc bỗng chốc trở nên mơ màng khó chịu, ngay cả khi bản thân bị người lạ ôm vào lòng cũng không biết. Sau đó lại có ai đó kéo tay cậu đứng dậy, một phát lôi cậu ra khỏi phòng, thoát khỏi nơi chướng khí mù mịt này.
  • Jungkook nhức đầu lảo đảo bước theo đối phương, chờ đến khi cảm nhận được gió lạnh tạt vào mặt, cậu thanh tỉnh không ít.
  • Hành động kéo người vừa rồi thật quen thuộc, như đã xảy ra một vài lần trong quá khứ, thế nhưng hai người họ bây giờ không có tâm trạng để ôn lại kỷ niệm xưa.
  • Kim Taehyung mặt không đổi sắc âm trầm đứng quan sát bộ dạng say xỉn ngu ngốc của đối phương, ánh mắt dần trở nên phức tạp. Jungkook vất vả lắm mới làm cho đầu óc thanh tỉnh, cậu khẩn thiết nhìn gã cầu xin.
  • Bà xã Jeon Jungkook
    Bà xã Jeon Jungkook
    Anh không thể cứ hủy hoại bản thân như vậy được
  • Kim Taehyung không đáp lại.
  • Jeon Jungkook thấy gã không trả lời cũng không nản lòng, tiếp tục khuyên giải hết lời.
  • Bà xã Jeon Jungkook
    Bà xã Jeon Jungkook
    Dù anh có không lo cho bản thân, nhưng không có nghĩa người khác cũng không lo cho anh
  • Kim Taehyung lạnh lùng đáp lại một câu không liên quan.
  • Tổng tài Kim Taehyung
    Tổng tài Kim Taehyung
    Cậu từng bảo chúng ta không phải là bạn
  • Jeon Jungkook hoang mang ngẩng đầu lên nhìn gã, cậu vội vàng giải thích.
  • Bà xã Jeon Jungkook
    Bà xã Jeon Jungkook
    Ý… ý của tôi khi đó không phải thế
  • Tổng tài Kim Taehyung
    Tổng tài Kim Taehyung
    Tôi hiểu ý của cậu là gì
  • Kim Taehyung sắc bén đưa ra thông tin mấu chốt.
  • Tổng tài Kim Taehyung
    Tổng tài Kim Taehyung
    Cậu thích tôi, đúng không?
  • Tổng tài Kim Taehyung
    Tổng tài Kim Taehyung
    Xem ra tôi đã đoán đúng nhưng cũng phải xin lỗi, bây giờ tôi không có nhu cầu thích thêm một ai khác
  • Nói xong gã liền lướt qua người Jeon Jungkook, cũng không quên bỏ lại lời nhắc nhở đau lòng
  • Tổng tài Kim Taehyung
    Tổng tài Kim Taehyung
    Cậu nghĩ bản thân cậu xứng với tôi sao?
  • Câu hỏi vang lên như sét đánh ngang tai, cả người Jeon Jungkook bỗng trở nên tê cứng, chân cậu cứ chôn chặt ở một chỗ, không cách nào thoát ra được.
  • Gã nhìn thấy rồi, Kim Taehyung đã nhìn thấu tâm tư của cậu dành cho gã.
  • Dừng lại nhớ về khoảng thời gian cấp ba ấy, Jeon Jungkook nhận ra không biết bắt đầu từ khi nào Kim Taehyung đã trở thành cả thế giới đối với cậu. Mọi hành động gã làm đều ảnh hưởng đến tâm lý của cậu.
  • Giống như Kim Taehyung đã từng nói, quả nhiên Jungkook không thú vị một chút nào. Bây giờ cậu mà ngồi ở đây ăn vạ cũng chẳng được ích lợi gì, Taehyung cũng chẳng thể nào xuất hiện chỉ để dỗ dành cậu. Đoạn tình cảm mười mấy năm này dù có gồng gánh để tiếp tục cũng chỉ làm đau khổ hai bên mà thôi.
  • Vì một câu nói của Taehyung, Jeon Jungkook đã hiểu ra mọi chuyện không thể cứu vãn trở về như ban đầu được nữa. Cậu phải rời khỏi đây, gã đã nói những lời như vậy chính là có ý muốn đuổi khéo. Quả thật chẳng có một người trưởng thành gần ba chục tuổi đầu nào lại đi ăn bám người khác cả, chính là cậu ăn của gã, uống của gã, mặc của gã.
  • Jeon Jungkook nhìn chiếc nhẫn với viên kim cương lấp lánh được đeo trên tay, cậu tự hỏi vậy khoảng thời gian cùng nhau đồng hành, cùng nhau vượt qua gian khổ của hai người được tính là gì đây?
14
Chương 17: Nhìn thấu tâm tư